Tin nổi bật

Sản phẩm bán chạy

Câu chuyện sản phẩm

CÂU CHUYỆN SẢN PHẨM

CHẢ RƯƠI BIỂN ĐÔNG TỰ HÀO ĐẶC SẢN XỨ NGHỆ

Trong Cách mạng tháng Tám năm 1945, Yên Phúc là xã dành được chính quyền đầu tiên trong huyện. trải qua nhiều lần thay đổi địa giới hành chính, tên gọi xã Hưng Phúc đã có hơn 130 năm tuổi, trải qua hơn 6 thập kỷ. Xã Hưng Phúc có diện tích 5,17 km², dân số năm 1999 là 3.733 người,[1] mật độ dân số đạt 722 người/km².xã Hưng Phúc hiện tại gồm 9 xóm.

Nghệ An nói chung, huyện Hưng Nguyên nói riêng không chỉ là mảnh đất có nhiều danh lam thắng cảnh mà còn có vô số những món đặc sản rất ngon và hấp dẫn. Trong đó phải kể đến những món ăn được chế biến từ rươi. Rươi là loài động vật lưỡng tính, thuộc họ giun, tên khoa học là Neireidae. Cơ thể rươi chia thành hai phần: cơ quan xúc giác ở phần đầu, có thùy trước miệng; phần thân gồm khoảng 50 đốt, mỗi đốt có hai chi, mổi chi có hai nhánh, mỗi nhánh có hai thùy hoạt động như mái chèo.

Rươi có nhiều chủng loại, không phải loại nào cũng có thể làm thức ăn. Loài gặp tại Việt Nam có tên gọi là Tylorrhynchus heterochaetus, dài từ 60-70mm, màu hồng, nâu nhạt hoặc xanh lá cây. Rươi thường sống trong các hang hốc ven sông, đoạn cuối nguồn đổ ra biển, nơi có ảnh hưởng của thủy triều.

Mỗi năm, rươi thường xuất hiện 2 lần, một lần vào tháng tháng 5 âm lịch, một lần vào tháng 10 âm lịch. Nhưng tháng 10 thì rươi lớn và ngon hơn. Rươi là loài vật khá là “kén” ruộng. Ruộng nhiều chất dinh dưỡng, và đặc biệt là không có thuốc trừ sâu thì rươi mới “chịu” trú ngụ. Bởi thế mà rươi ở đây rất nhiều chất dinh dưỡng và béo ngon.

Theo câu chuyện kể lại thì người dân đã có rất nhiều năm thu hoạch rươi nhưng họ vẫn không thể biết chắc rươi sẽ lên chính xác thời điểm nào và không phải ruộng nào rươi cũng xuất hiện. Chính vì thế, cảnh chờ đợi từ 1- 2h đêm cho tới sáng để bắt rươi là chuyện thường tình trong quá trình đánh bắt nguồn lợi rươi của bà con ở vùng đất này.

Gió mùa về cùng lúc với những ngày rươi nổi lên mặt ruộng. Bà con nông dân ở Hưng Nguyên lại thức trắng đêm dầm mưa, gió rét để vớt rươi. Do vậy mới có câu ca:

    “Tháng chín đôi mươi,

                         Tháng mười mồng năm.

                                       Cho dù bão nổi cũng chăm chắm về”.